Tú Lệ (Văn Chấn) - còn lạ gì mảnh đất ấy nữa đâu! Không đếm nổi bao bận đi qua, bao lần dừng lại, vậy mà chẳng rõ vì đâu lần nào chạm mặt cũng chùng lòng, rồi bổi hổi, bồi hồi như cuộc hẹn đầu tiên với ai đó dấu yêu. Đôi lúc thử lắng lòng lại để gọi tên nguyên cớ mà đến cùng thì cũng chẳng thể truy nguyên cho những thứ rõ ràng. Mà thôi, căn cơ làm chi cho những điều làm nên xúc cảm!